Kẻ Địch Khó Thuần - Kỵ Kình Nam Khứ

Chương 19




Trong phòng thẩm vấn tráng lệ của Bạch Thuẫn, Lancer bàn bạc với cấp trên một lần nữa, sau đó lại tiếp tục cục diện giằng co với Charlemagne.Cấp trên hi vọng Charlemagne “suy xét đến đại cục”, “giải quyết khủng hoảng” cho Bạch Thuẫn.

Charlemagne không quan tâm đến Lancer, gương mặt bạnh ra, lạnh lẽo nhìn từng giây trôi qua trên đồng hồ, cố gắng nói một cách đơn giản nhất.

Dù có nói bao nhiêu thì Charlemagne vẫn không chịu chấp nhận, chỉ nói rằng: “Nếu ngài nói tôi cố ý hủy hoại thi thể của một phạm nhân, ngài tốt nhất nên mang bằng chứng ra để quy án cho tôi.”

Đã 24 giờ trôi qua kể từ khi Charlemagne tự tay bắn nát gương mặt của con trai mình.

Ông cũng phải vất vả đối phó với Lancer, người vận động hành lang* của Bạch Thuẫn.

*Người vận động hành lang (lobby polician): người hoạt động chính trị ở hậu trường, cố gắng gây ảnh hưởng đến các hoạt động, chính sách hoặc quyết định của các cơ quan quản lý nhà nước.

Dù đã trải qua nhiều trận chiến nhưng bây giờ ông đã có chút mệt mỏi và choáng ngợp.

Con trai đã chết một cách bi thảm trong tay mình, khi lần đầu tiên chuyện đó xảy ra, đó vẫn là một nỗi đau đớn lạ thường không có thực đối với Charlemagne.

Thời gian đã từng bước biến cơn ác mộng đó dần trở nên chân thực hơn.

Mỗi lần Lancer hỏi “Vì sao ngài lại nổ súng?”, Charlemagne lại cảm thấy một cơn đau như xé ruột xé gan quằn quại âm thầm trong cõi lòng mình.

Nhưng Charlemagne biết rõ mình không bao giờ được phép lung lay.

Ông đã hi sinh rất nhiều thứ để có được ngày hôm nay.

Nhân phẩm, lương tâm và ý định chọn nghề cảnh sát ban đầu của ông đều đã bị chính tay ông băm vằm thành từng mảnh nhỏ, đã bị bỏ xó ở trong quá khứ không bao giờ lấy lại được nữa.

Theo kinh nghiệm của Charlemagne, chỉ cần ông có thái độ đủ kiên quyết và cứng rắn, đồng thời Bạch Thuẫn nhận ra không thể khống chế được ông thì ông đương nhiên không cần phải hi sinh chính mình.

Charlemagne biết Bạch Thuẫn cũng giống thế giới phi lý này, họ chỉ thích những thứ yếu đuối như lòng tốt và lương tâm.

Vì những thứ đó dễ dàng bị kiểm soát.

Charlemagne đã từ bỏ chúng từ rất lâu rồi.

Ngoài ra, tuy thời gian khiến ông đau đớn nhưng nó vẫn đứng về phía ông.

Thời gian trôi qua, nhiệm vụ dọn dẹp Charlemagne giao cho cấp dưới sẽ được thực hiện một cách kĩ càng hơn.

Con át chủ bài trong tay Charlemagne cũng ngày một ổn định hơn.

Trong kênh liên lạc bí mật của Charlemagne, tin vui xuất hiện liên tục.

Vấn đề quan trọng nhất, bác sĩ thực hiện phẫu thuật cấy ghép mặt cho Tiểu Kim đã bị diệt khẩu.

Ghi ghép về việc phẫu thuật cho Tiểu Kim hiển nhiên cũng biến mất theo.

Nếu có người kiểm tra hồ sơ vụ án của Bazel cũng sẽ không tìm thấy được thông tin nào.

Ngay cả chìa khóa Iron Lady cũng lấy lại được một cách thuận lợi.

Quả thực, Henna là một trong những tổ chức lính đánh thuê được đánh giá cao nhất trong những năm gần đây.

Bây giờ lính đánh thuê không còn là đám phế vật thiếu kinh nghiệm như lần đầu tiên Charlemagne thue nữa, xử lý công việc rất sạch sẽ, không để lại dấu vết gì.

Người nọ còn không hề cảm thấy tò mò điều gì, từ đầu đến cuối cũng không hỏi vì sao lại có nhiệm vụ, cũng không hỏi vì sao lại hủy bỏ nhiệm vụ.

Để phòng ngừa, Charlemagne còn cho người kiểm tra máy quay an ninh quan sát địa điểm đậu xe.

Chiếc Iron Lady vẫn luôn đứng yên ở vị trí đầu tiên trên đường 8miles, chưa có một người nào xuất hiện tiếp cận nó.

—— Lính đánh thuê cầm chìa khóa trong tay cả một ngày nhưng cũng không đến đó lục lọi hay nhìn trộm.

Charlemagne có chút tán thưởng một người làm việc nhanh nhẹn, sạch sẽ như vậy, xem như đã loại bỏ được bóng ma tâm lý của ông đối với đám lính đánh thuê lỗ mãng, ngu ngốc năm xưa.

Nhưng vẫn có một số điểm chưa hoàn hảo.

Theo tin tình báo, trong quá trình trả lại chìa khóa, lính đánh thuê đã ra tay tàn nhẫn đối với người liên lạc trung gian Lawson.

Theo ông được biết, hình như Lawson chợt nảy sinh lòng tham, muốn quan hệ với đối phương nên khiến cho cuộc đàm phán thất bại.

Charlemagne xoa xoa gò má, cảm thấy mất mặt.

Dù sao cũng là người mình quản lý.

Charlemagne đã có kế hoạch xử lý Lawson như thế nào.

Loại phế vật chỉ biết đến nửa thân dưới như thế này có thể sa thải được rồi.

Charlemagne vừa đau lòng, vừa tính toán, suy nghĩ trong đầu phức tạp vô kể.

Về phần Lancer, người đang đàm phán trước mặt, khiến đầu ông ta như muốn nổ tung.

Ông không hiểu vì sao tổng giám đốc lại tự mình đứng ra quyết phục bắt ông phải gánh hết mọi trách nhiệm.

Dù vu oan là hành động thường thấy của Bạch Thuẫn, bên cạnh đó hành vi của Charlemagne có điểm đáng ngờ, nhưng ngoài kia vẫn có nhiều trường hợp đáng quan tâm hơn.

Vì ngoại hình nổi bật, Charlemagne được xem là hình tượng “thanh tra cảnh sát vàng” do Bạch Thuẫn tạo ra.

Nghe nói người này cũng có quan hệ rất tốt với ban lãnh đạo cao cấp của công ty Interest.

Dù thế nào đi nữa, Bạch Thuẫn cần phải bảo vệ Charlemagne.

Lancer không khỏi âm thầm suy đoán:

Liệu Charlemagne đã đắc tội với người nào đó?

Hành động bình chân như vại của Charlemagne cho thấy trái tim ông vô cùng sắt đá, còn Lancer, người đang điên tiết, thì tạm thời chưa nghĩ ra được gì.

Lancer không còn cách nào khác ngoài việc cầm cốc cà phê lên nhấp từng ngụm, cố gắng thấm ướt cổ họng khô khốc của mình.

Lúc này, một chiếc máy bay hình con thoi bay ngang qua cửa sổ, ánh sáng nhấp nháy trên thân nhấp nháy liên tục đang phát sóng các chủ đề giải trí mà người dân quan tâm dựa trên mức độ phổ biến trên mạng.

Đó là một trang web tìm kiếm những thông tin nóng sốt trên điện thoại di động.

Ai cũng đã quen thuộc với nó.

Tuy nhiên, khi Lancer nhìn thấy chiếc màn ảnh kia thì giật mình.

Thấy phản ứng của Lancer, người luôn nói chuyện một cách thô lỗ với mình từ khi bước vào phòng, Charlemagne cười lạnh: “Cậu Lancer, có chuyện…”

Chưa nói xong, ông quay đầu nhìn theo hướng Lancer đang nhìn.

Những lời cuối “gì thế?” chưa kịp nói ra đã bị ông cắn vào lưỡi đến bật máu.

Bây giờ, có một video có lượt truy cập nhiều nhất và xếp hạng một ở thành phố Ngân Chùy.

Tốc độ chiếc máy bay bay ngang qua khá nhanh nhưng lượng thông tin nó đang chiếu thì khủng bố đến đáng sợ!

Lancer nhanh chóng bật TV lên.

Charlemagne không thể tin vào những gì mình vừa thấy và háo hứng chờ đợi xem liệu điều này có phải là thật không.

Nhưng một cảm giác tội lỗi kì lạ xâm chiếm lấy ông ta, khiến ông không thể xác nhận điều đó cùng Lancer.

Charlemagne sải bước đi đến trước ô cửa sổ trang trí theo kiểu Pháp.

Nhìn từ trên cao xuống, video kia đang được trình chiếu trên tất cả các màn hình LED trong thành phố!

Charlemagne tì mặt vào sát cửa kính, không quan tâm đến phẩm giá và hình tượng của mình nữa, ông ta như một con cá bơn xấu xí trợn to mắt nhìn những gì đang trình chiếu trên màn hình công cộng gần nhất, cố gắng hết sức để hiểu nội dung của thước phim.



Mở đầu đoạn phim là không gian ở trụ sở chính của Bạch Thuẫn.

Trước trụ sở có một cầu thang dài, trước cửa ra vào có một bức tượng nữ thần công lý.

Cả pho tượng được làm từ kim loại lỏng, đôi mắt có một tấm vải bịt kín, tay trái cầm một thanh kiếm hành pháp, tay phải cầm một chiếc cán cân tượng trưng cho công bằng lẽ phải. Nữ thần đứng sừng sững với tư thế hiên ngang nhưng cũng dịu dàng, từ bi với nụ cười rạng rỡ giữa đêm tối.

Kể từ khi Charlemagne mượn sức mạnh từ công ty Interest để thoát khỏi vũng lầy tối tăm, bẩn thỉu không có tương lai để được chuyển đến trụ sở chính của Bạch Thuẫn ở khu Attlebo*, nữ thần công lý bị lừa gạt mỗi ngày, phải chứng kiến ông ta đi từng bước từng bước dơ bẩn leo lến vị trí vinh quang chói lòa như ngày hôm nay.

*Raw 亚特伯

Thời gian trong video là vào buổi tối.

Một người mặc áo trùm đầu bước trên bậc thang dưới cái nhìn chăm chú của nữ thần.

Bạch Thuẫn có hệ thống cyber an ninh rộng rãi nên sẽ không tốn thêm tiền để thuê người đi tuần.

Đối mặt với pháo đài được xem là an toàn nhất của thành phố Ngân Chùy, người đàn ông chỉ cần lách người qua một bên, xác nhận gương mặt với thiết bị nhận dạng rồi vào bên trong mà không gặp trở ngại nào.

Chứng tỏ địa vị của người đàn ông rất cao.

Hoặc ai đó đã cho người này quyền lực để người đàn ông có thể đi lại tự do trong mọi ngóc ngách của Bạch Thuẫn.

Người đàn ông đi đến phòng thi hành án tử hành một cách quen thuộc.

Thời gian được đánh dấu rõ ràng dưới góc bên phải của thước phim.

Đó là vào nửa đêm hôm trước, một đêm trước ngày Ruskin bị hành quyết.

Video được chỉnh sửa tăng tốc nhanh hơn.

Charlemagne trơ mắt nhìn người nọ thành công nhận diện gương mặt và bước vào phòng thi hành án tử hành, cảm thấy hai bên má tê rần như bị tát một cú đau điếng. Người nọ mở hộp đựng thuốc và âm thầm đổi những mũi tiêm thuốc khác.

Hộp thuốc đánh số P-987 là hộp thuốc dành cho Ruskin.

Người đàn ông đặt tay lên hộp thuốc như đang mô tả lại đường nét của mã số được khắc.

Nhưng hình dạng và hướng di chuyển lại có chút khác so với mã số.

Người trong video là kẻ đã sát hại con trai ông!

Charlemagne cắn chặt quai hàm đến mức run bần bật.

Nửa căm ghét, nửa sợ hãi.

… Vì ông cảm thấy vô cùng quen thuộc với bóng dáng, cách đi đứng của người trong video.

Quá mức quen thuộc.

Nhưng điều này vượt ngưỡng tầm hiểu biết của Charlemagne khiến cho ông ta giật mình thảng thốt.

Cánh môi tì sát lên mặt kính mấp máy mơ hồ: “Tiểu… Kim?”

Người trong video dường như nghe thấy tiếng gọi.

Người đàn ông quay đầu lại, đối diện trực tiếp với máy quay.

Hai chân của Charlemagne kinh hãi tới mức co rút lại, cơ thể cứng đờ ngã khuỵu xuống, lớp da trắng bệch cọ lên cửa kính phát ra một chuỗi âm thanh dài chói tai.

Charlemagne biết rõ gương mặt đó.

… Đó là gương mặt của đứa con trai yêu quý của ông đã bị lãng quên từ lâu vì phạm tội.

Kim Charlemagne.

Nhưng làm thế nào điều này có thể xảy ra được?!

Tiểu Kim rõ ràng… Không phải nó…

Không phải lúc đó nó đang ở trong ngục giam ư!

Đầu óc Charlemagne trống rỗng, cả người như bị một khối sắt nặng nề đè nặng xuống.

—— Một âm mưu vô hình đã hiển hiện như một gã khổng lồ đang lộ ra đôi mắt cười nhạo ông từ phía chân trời, khắp không gian vang vọng tiếng cười nhạo rét lạnh của gã.

“Đó là công nghệ thay đổi gương mặt!” Ông lấy lại tinh thần, nghiêng ngả lảo đảo nhào tới trước mặt Lancer.

Ông ta nghe thấy giọng nói rít gào của mình đang biện giải: “Lúc trước ở Bạch Thuẫn cũng có một chuyện tương tự! Có người đã sử dụng công nghệ thay đổi gương mặt để ngụy trang thành cảnh sát như chúng ta để vào trụ sở ăn cắp thông tin!”

Lancer là cấp dưới của Charlemagne, hiển nhiên đã từng gặp Kim Charlemagne.

Sau khi vượt qua cú sốc ban đầu, Lancer đã hiểu vì sao cấp trên lại nhất quyết muốn Charlemagne phải chịu trách nhiệm.

Đoạn video này chắc chắn đã được cấp trên xem qua trong quá trình điều tra.

Trong suy nghĩ của cấp trên, bản chất của vấn đề đã thay đổi về chất.

Việc một thanh tra cảnh sát có hình tượng tốt đẹp bắn nát gương mặt của phạm nhân là một việc không hợp lý.

Con trai của thanh tra cảnh sát vàng lợi dụng đặc quyền của mình để lẻn vào Bạch Thuẫn để gây rối, hiển nhiên là một hành vi chà đạp lên danh dự của Bạch Thuẫn!

Cho nên cấp trên cho rằng tốt nhất là để Charlemagne chịu trách nhiệm hoàn toàn.

Nhưng đó là tiền đề video chỉ được cấp trên xem chứ không phải công bố rộng rãi cho toàn thành phố.

Bây giờ đã quá muộn.

Sau khi nhận ra được ý đồ của cấp trên, Lancer nhanh chóng bình tĩnh lại: “Đúng vậy, tổng cộng có là 3 lần. Nhưng lần nào cũng thất bại. Ngài Charlemagne, ngài cũng biết lí do mà đúng không?”

Charlemagne há mở đôi môi khô khốc như một con cá mắc cạn.

Lancer tiếp tục nói: “Vì công nghệ chưa đạt tiêu chuẩn… Hệ thống an ninh của chúng ta rất tiên tiến, nếu muốn đánh lừa nó thì cần phải lấy nguyên mẫu gương mặt của con trai ngài.”

“Như chúng ta đều biết, gương mặt nguyên mẫu cần được thu thập khi người đó vẫn còn sống và có ý thức ổn định, tỉnh táo, nếu không sẽ không đạt được hiệu quả lí tưởng.”

Lancer nhìn Charlemagne, lịch sự hỏi: “Ngài Charlemagne đồng ý cho người đó mượn gương mặt của con trai ngài để làm gì vậy?”

Charlemagne đổ mồ hôi ròng ròng.

Không phải vì đột nhiên phát sinh sự cố, mà là vì ông ta nhận ra mình không thể tự vệ được!

Ông ta có thể lập luận rằng Tiểu Kim tự nguyện thay đổi gương mặt vì tai nạn nào đó, và ai đó đã đánh cắp mô hình gương mặt, sử dụng tên tuổi của thằng bé để gây án.

Nhưng ông không thể giao cho đội điều tra một Tiểu Kim còn sống.

Thằng bé vừa mới chết ngày hôm qua, do chính tay ông giết.

Và bác sĩ phẫu thuật mặt cho Tiểu Kim cũng đã qua đời.

Mô hình gương mặt cũng đã bị phá hủy.

Ông chính là người trực tiếp ra lệnh tiêu hủy mọi bằng chứng có thể có.

Thậm chí ông ta cũng không thể cung cấp những manh mối này cho cảnh sát!

Ông ta chỉ nói với đồng nghiệp rằng con trai đã đi khám bác sĩ, thay đổi gương mặt và bác sĩ đã chết.

Mọi thứ quá trùng hợp.

Tính toán từng bước, đào hố từng bước, tự tay hủy bỏ chứng cứ đã dẫn đến kết cục tồi tệ nhất:

Con trai của thanh tra cảnh sát biết luật và phạm luật, người này đã lợi dụng quyền hạn cấp cao nhờ cha mình để thay mũi tiêm độc ban đầu bằng một loại thuốc độc cực mạnh khác.

Ban đầu, dư luận hẳn sẽ ca ngợi “Kim Charlemagne” nhờ hành động trong video.

Bởi hầu hết ai cũng muốn Ruskin độc ác phải chết một cách đau đớn nhất.

Nhưng chẳng bao lâu nữa, làn sóng ngợi khen sẽ được thay thế bằng sự hoài nghi.

Mọi thứ về Kim Charlemagne đều được tiết lộ trực tuyến.

Giống như người bị hại phải bán thân sau khi bị Charlemagne vu khống.

Chưa đầy 1 tiếng sau, người ta sẽ nhận ra người đàn ông trong video là con trai của thanh tra Charlemagne.

Con trai của một thanh tra cấp cao thực sự có quyền hạn vào phòng thi hành tử hành ở khu vực có hệ thống an ninh tối cao?

Chuyện này dễ dàng đụng chạm đến dây thần kinh nhạy cảm của dân chúng.

Sau đó, một ai đó sẽ phát hiện ra Kim Charlemagne đã không bao giờ xuất hiện kể từ khi trưởng thành.

Sau bữa tiệc tốt nghiệp cấp ba, hành động của người này vô cùng bí ẩn.

—— Và trong bữa tiệc đó có một cô gái chết vì “tai nạn bất ngờ”.

Kim Charlemagne cần phải phản bác lại nếu người này vẫn còn sống.

Nhưng Kim Charlemagne đã bị cha mình bắn nát mặt với thân phận kép đều là sát nhân hàng loạt Ruskin và Bazel, cho nên chỉ có thể chịu đựng sự phỉ nhổ, khinh miệt của hàng triệu người.

Còn bản thân Charlemagne, ông ta đã bị hủy hoại hoàn toàn.

Chỉ cần trao cho con trai những đặc quyền đặc biệt như vậy đã đủ để hạ bệ ông ta với tư cách là “thanh tra cảnh sát vàng”, người đã kiếm bộn tiền nhờ trở thành thành viên cốt cán của Bạch Thuẫn.

Càng không cần nói đến sự hậu thuẫn từ phía sau.

… Một án tử.

Có một người nào đó đã nhằm vào ông và Tiểu Kim một thời gian dài, muốn kéo ông vào đường cùng!

Charlemagne thích thao túng dư luận, bây giờ lại trở thành một tên hề trong lời bàn tán của dư luận.

Ông ta có thể nhìn thấy trước mặt nạ của mình sẽ bị họ xé tan thành, kết cục thảm bại không thể quay đầu.

Đáng sợ nhất là dù nhìn thấy rõ những điều đó, ông ta vẫn không thể trốn thoát được.

Lancer thổi còi báo hiệu cơn bão sắp đến bằng một câu: “Ngài Charlemagne, ngài có thể vui lòng cho tôi biết con trai ngài, cậu Kim Charlemagne, đang ở đâu không?”



Ninh Chước quá lười biếng để cảm nhận sự hỗn loạn ở thế giới bên ngoài do chính anh gây ra.

Sau khi hoàn thành giao dịch với Lawyer Tuner, anh quay về Henna và mở cửa phòng mình.

Thiện Phi Bạch vẫn còn ở trong phòng nhưng trông buồn chán cực độ.

Thân trên của chàng trai nằm dưới đất, trong khi đó hai chân dài lại vắt ngang trên giường, cả người đều bày tỏ “chán muốn chết”.

Ninh Chước vừa vào cửa đã nhìn thấy cảnh tượng ấu trĩ này thì đầu đau như búa bổ.

Thấy Ninh Chước quay lại, hai mắt Thiện Phi Bạch sáng ngời, cậu lật người lại, đưa tay phải về phía anh với vẻ mong chờ chẳng khác gì một đứa trẻ.

Ninh Chước mất một lúc mới nhận ra Thiện Phi Bạch đã dặn anh cần mua thức ăn thì ra ngoài.

Nhiều chuyện xảy ra quá, anh đã quên mất.

Anh dùng chân đóng cửa lại mà không hề có chút áy náy nào, chỉ tàn nhẫn nói: “Không có.”

Thiện Phi Bạch mếu máo cụp hai cánh môi, lại lật ngược người.

Trước mặt Thiện Phi Bạch đang làm trò, Ninh Chước thoải mái cởi áo ngoài, chỉ mặc áo ba lỗ và quần đùi.

Đã 2 ngày anh chưa ngủ, Ninh Chước vẫn chưa thấy buồn ngủ.

Anh vẫn còn nhiều thứ chưa giải quyết xong.

Không ngờ anh còn chưa nói, Thiện Phi Bạch đã lên tiếng trước.

“À đúng rồi.” Thiện Phi Bạch nói chuyện bằng sự hồ hởi đầy tò mò: “Anh này, anh nhốt ai ở tầng 9 vậy?”

Ninh Chước đang nghĩ cách nói cho đối phương rằng anh đã chặn đường lui của cậu và toàn bộ Bàn Kiều.

Khi đang suy nghĩ, phản ứng của Ninh Chước cũng chậm hơn nửa nhịp.

Anh nhìn Thiện Phi Bạch: “Gì cơ?”

Chàng trai chỉ chống cằm, cười toe nói: “… Sao người đó trông giống hệt Kim Charlemagne vậy anh?”